Tô Chí Tự

Nắng Chiều Ơi !, Nắng Chiều ơi !



 



Giảm gay gắt, bớt chói chan...
Lên cao..._ nắng của chiều tàn...._ mãi lên...
Mỏng dần..._vệt sáng chông chênh ,
Kéo theo vội vã cánh chim đo trời.
Nhạt nhòa hướng có quê yêu.
Bếp hồng tỏa khói lam chiều..._ tìm đâu !
Mơ hồ... thoáng dáng chòm cau .
Xa xa đủng đỉnh bò trâu về làng.
Lúa " thì con gái" hoe vàng.
Tiếng cười theo bước mấy nàng gái quê...




Nắng chiều nay , nắng chiều xưa...
Nắng trong kí ức ...nắng vừa dâng lên !
Chừng như là nắng không tên.
Nghe trong xa lắc nắng bồng bềnh trôi !
Nắng chiều ơi ! nắng chiều ơi !....
Nắng đem thương nhớ về nơi quê nhà.
Gửi theo nhé _cõi lòng ta ,
Bấy lâu canh cánh nỗi xa xôi...về !




 



 

Được bạn: HB 17.07.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nắng Chiều Ơi !, Nắng Chiều ơi !"